TẢN VĂNVăn học Tuổi trẻ

Khi vết thương chưa lành

Khi vết thương chưa lành

Mây của trời cứ để gió cuốn đi.

Người ta vẫn hay nói vậy khi không thể níu kéo hay thay đổi một điều gì. Nhưng không, chỉ có những đám mây trắng nhẹ bẫng, gió mới có thể cuốn đi nhẹ nhàng. Còn những đám mây đen, trĩu nặng nước chờ ngày trút xuống nhân gian bao nhiêu hạt mưa mới buông mình trôi theo làn gió. Tình cảm con người cũng thế. Câu chia tay nếu dễ nói thì tình yêu chưa bao giờ mang lại nhiều khổ đau.

Anh trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi. Với tay bấm công tắc điện, căn phòng nhỏ bừa bộn áo quần đã lâu chưa giặt. Lon bia, vỏ đồ hộp vứt lung tung trên sàn nhà, trên bàn làm việc. Ánh mắt anh dừng lại. Giữa sự lộn xộn của hàng đống giấy tờ, khung hình có anh và em cười rạng rỡ trong một chuyến đi Đà Lạt hồi năm ngoái. Anh ngoảnh mặt đi, không dám nhìn lâu vì sợ hình bóng em lại xuất hiện một lần nữa. Điều đó khiến anh đau lòng, tựa như phiền muộn hiện tại chẳng là gì khi đánh mất em – người anh từng rất thương. Những kí ức ấy, dẫu đẹp nhưng lại giống bông hoa hồng đầy gai nhọn. Đừng chạm vào nếu không muốn tự làm đau mình, nếu không muốn nỗi nhớ em lại cồn cào, khiến anh quay quắt. Cuộc sống giờ này, với anh đã đủ mệt mỏi lắm rồi.

Trên giá sách, chai Vodka vẫn còn thừa sau trận nhậu chí tử với mấy thằng bạn tối hôm trước. Rót cho mình một cốc, anh buông người xuống chiếc ghế nệm dài. Thả tâm tư vào miên man vô tận với bao nhiêu hình ảnh lộn xộn, đan xen nhau. Chất cồn nóng bỏng trôi qua cổ họng, hơi men bốc lên khiến dòng suy nghĩ anh chậm lại. Chỗ này, trên chiếc ghế này, hai đứa mình từng xem những bộ phim kinh dị rồi cùng nhau hú hét trong thích thú. Những cảnh phim rùng rợn, anh biết nó chưa bao giờ khiến em sợ hãi. Em giả vờ bị hù dọa để anh ôm em. Hương nước hoa em vẫn dùng dường như phảng phất đâu đây khi anh nghĩ về mùi tóc em. Bên em, anh chưa bao giờ thấy mình dịu dàng như vậy.

Em từng hỏi anh, nếu em giảm cân thì chú còn yêu em không? Hài thật. Anh không nghĩ lúc đó anh lại lắc đầu. Em gọi anh là chú. Em biết không? Với anh, khoảnh khắc em cười lém lỉnh, trêu chọc anh là người già mà đi yêu trẻ con. Anh mới biết anh yêu em nhiều như thế nào. Chưa bao giờ anh muốn khóc như lúc này, cho vơi đi nỗi nhớ em da diết đang mỗi lúc mỗi ăn mòn tâm trí anh. Thì ra, khi yêu, một gã đàn ông thô ráp, gai góc như anh vẫn rơi lệ như bao người khác. Ngẫm lại, những thứ nguy hiểm, áp lực chưa bao giờ khiến anh chùn bước. Nhưng em, mềm mỏng và đáng yêu lại có thể khiến anh đau lòng đến mức này.

Em rời bỏ anh trong buổi chiều hôm ấy. Em kể, chồng chưa cưới đang đợi em bên kia bán cầu, ở nước Mỹ xa xôi rực rỡ đèn màu. Điều lạ lùng là lúc nghe chuyện và em bảo em muốn chia tay, không muốn lừa dối anh thêm nữa. Khi ấy, anh không buồn, không đau. Chỉ cảm giác như một vết xước qua tim, nơi mà trước đó anh từng có vô số vết xước khác trong đời. Nỗi đau với anh giờ bình thường đến mức không cảm nhận được quá lâu. Chỉ là, em rời bỏ anh quá đột ngột. Đến mức khi mất em rồi, anh vẫn chưa tin điều đó đã xảy ra. Tựa hồ như một giấc mộng chưa kịp tan đi mà thôi. Nhưng rồi, hôm sau và hôm sau nữa, không còn thấy em liên lạc, những tin nhắn quan tâm như thường lệ. Anh mới dần dần chấp nhận đó là sự thật. Anh đã mất em.

Tình yêu vốn dĩ không có đúng hay sai. Khoảnh khắc chia tay luôn đau lòng và không bao giờ có ngoại lệ. Dù một trong hai có ý định gì, khi cắt đứt sợi dây tình cảm đều để lại trong lòng đối phương và chính mình những vết thương nhức nhối. Chỉ khác là, em đã có người chữa lành vết thương đó còn anh thì không. Em biết đấy? Phụ nữ luôn cần đến vòng tay ấm, những câu nói lãng mạn hay một buổi hẹn họ để cân bằng tâm lý, quên đi đau buồn trong tình yêu. Người đến sau, dù có thế nào thì hiện tại vẫn là lựa chọn của em. Nhưng đàn ông thì khác. Họ không thể dựa vào người khác hoặc tìm giải pháp tạm thời để chữa lành tâm hồn. Những mối tình chớp nhoáng chưa bao giờ lâu bền nếu không nói là tổn hại nhiều hơn đến tinh thần, suy nghĩ. Chẳng còn cách nào khác, tự đứng lên, vượt qua nỗi đau và xây dựng lại từ đầu là việc cuối cùng mà đàn ông nên nghĩ đến lúc này. Anh cũng vậy.

Có thể một ngày nào đó, khi mọi chuyện đã ổn, kí ức về em đã phai nhòa, anh sẽ lại vui tính, nhiệt thành và hòa đồng như cũ. Nhưng bây giờ, anh cần phải ẩn nấp, trốn khỏi những khoảnh khắc hiện tại. Quy luật muôn đời vẫn thế, con thú bị thương luôn nấp vào một chỗ để điều trị và không bao giờ ló mặt ra bên ngoài. Em cứ đi đi, cố gắng hạnh phúc bên người em chọn. Dẫu có thế nào, những điều đã qua sẽ không bao giờ trở lại. Đám mây đen đã trút hết nỗi lòng rồi cũng sẽ bay đi thôi.

Xin mời em một ly cuối. Tạm biệt em!

 

Tác giả Kì Phong

Đọc thêm bài viết cùng tác giả:

Khi vết thương chưa lành Khi vết thương chưa lành
Khi vết thương chưa lành – Kì Phong

Lời bàn:

Người đàn ông lí trí bao giờ cũng không thể hiện nỗi buồn khi tình yêu tan vỡ. Người ta còn tưởng rằng, đàn ông thì làm gì biết buồn, hoặc có chăng cũng trong chốc lát rồi lại quên đi ngay. Với họ, chỉ có sự nghiệp, bóng đá mà thôi.

Kì Phong đã cho chúng ta thấy được góc khuất trong tình cảm của đàn ông, có lẽ họ chỉ tạm quên đi trong bận rộn công việc, để rồi khi một mình, lại tự gặm nhấm khoảng trống trong tim. Chỉ tình cảm nhẹ bẫng như áng mây trắng mới dễ dàng theo gió mà đi, một khi đàn ông yêu thật lòng, tựa như mây đen, chờ cơn mưa xuống trút hết những tình cảm chôn giấu mới có thể bay đi được. Nhưng khi nào mưa trút, ai biết trước được. Khi vết thương chưa lành, chỉ là những kí ức về em cứ luôn hiện lên, một ly rượu để mượn rượu giải sầu hoặc cũng là để đủ can đảm khóc nhớ em, những điều mà một người đàn ông trưởng thành chẳng khi nào hé lộ cho bất kì ai biết.

Tản văn Khi vết thương chưa lành có những triết lí về tình yêu với những liên tưởng đúng chất, ngôn từ mạnh mẽ cứng cáp chỉn chu của Kì Phong khiến bài tản văn giống như in sách châm ngôn tình yêu, thêm những ủy mị, yếu đuối đôi khi lộ ra làm chúng ta bị thu hút bởi từng câu chữ và tình cảm của nhân vật. Kỉ niệm đẹp và cũng không kém phần lãng mạn trong quá khứ dù chỉ được nhắc tới ngắn ngủi thôi cũng đủ làm ta nghĩ về một chuyện tình yêu đẹp. Càng thế, càng nhắc người ở lại thêm nhớ thêm buồn.

Khi vết thương chưa lành – Tản văn hay về tình yêu đáng để đọc bên li trà chiều. Hãy để lại ý kiến của bạn dưới bình luận để nói lên suy nghĩ củ bạn nhé.

Tags
Show More

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close