THƠ CA

Charlotte, em

Charlotte, em
Hãy dậy đi và nghe tôi hát tình ca
Ngân nga
Thiết tha
Tiếng dương cầm đánh thức cả dải ngân hà

Charlotte, em
Đừng say giấc khi ngoài kia hừng hực lửa
Cơn hờn giận
Nỗi oán hận
Dậy đi em, họ đang giết em lần nữa

Charlotte, em
Chuyện tình ta là một điều sai trái
Hai cô gái
Bên nhau mãi
Tội ác! Chúng ta là những ả quái thai

Charlotte, em
Tôi nghiêng mình cầu xin nàng hãy tỉnh giấc
Cầm kiếm lên
Đốt vàng nến

Chúng ta phải đi nên em đừng ngủ gật
Ta phải chạy cho đến khi ngọn lửa tắt
Chạy đến khi chẳng còn đâu tiếng rung đất
Ta phải chạy dù đôi chân trầy trật

Đừng đầu hàng trước ngàn lời nguyền rủa
Đừng chịu thua để thân xác tàn úa
Rồi qua mùa lá phong đỏ màu trời
Và cổng đời sẽ nhìn ta cất lời (chào)

Sẽ chẳng còn đâu những đòn roi
Chẳng còn đâu em đêm tù tội
Đằng xa vầng dương đang chiếu rọi
Ta đã thoát khỏi địa ngục rồi

Ta đã thoát khỏi địa ngục, Charlotte
Em nghe thấy không, Charlotte
Kìa nàng thơ, Charlotte
Charlotte, …em?

 

Tác giả Xuân Vũ

Xem thêm những bài thơ hay trên Văn học trẻ:

Charlotte, em Charlotte, em
Charlotte, em

Lời bàn của BTV cho bài thơ Charlotte, em

Xuân Vũ là cái tên không quá xa lạ với Văn học trẻ khi đã có một số thành tích nhất định tại cuộc thi viết của Văn học trẻ. Ở độ tuổi 17, những thành tích đó đã là sự trải nghiệm mà không phải bạn trẻ nào cũng làm được.

Đến với bài thơ Charlotte, em, đây dường như là cái nhìn của bạn trẻ về những điều mà xã hội hiện vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận – vấn đề đồng tính. Những đôi đồng tính nữ vẫn đang phải chịu những lời nói miệt thị, những ánh mắt khác lạ nhìn họ, thậm chí là “đòn roi” vì sự khác lạ ấy, nó bị coi là một loại bệnh đáng sợ. Tác giả sử dụng những cụm từ: trước ngàn lời nguyền rủa, Cơn hờn giận, Nỗi oán hận, họ đang giết em, đêm tù tội,  địa ngục để phản ánh những trắc trở mà một người đồng tính phải gánh chịu. Những bất công và không được coi là con người. Lời thơ dù thiết tha, mềm mại nhưng lại đầy gai nhọn, đanh thép.

Xuân Vũ đã lên tiếng vì điều đó:

Chúng ta phải đi nên em đừng ngủ gật
Ta phải chạy cho đến khi ngọn lửa tắt
Chạy đến khi chẳng còn đâu tiếng rung đất
Ta phải chạy dù đôi chân trầy trật

Phải chạy trốn tới nơi không còn những lời nói cay đắng, phải mạnh mẽ sống tiếp vì ánh bình minh thế nào cũng sẽ tới. Có thể cô gái đã nhận ra chỉ con đường chạy trốn là duy nhất và tin rằng sẽ có điều tốt đẹp tới với họ. Một cái kết thoát li hiện thực nhưng dễ gặp ở người trẻ bởi rời bỏ đi khỏi nơi gặp nhiều đau khổ là cách tốt nhất và dễ dàng nhất so với đấu tranh đến cùng. Dù sao, đây cũng là một bài thơ rất hay và mang phong cách văn học phương tây rất rõ ràng. Charlotte, em – cũng chứng tỏ thẩm mĩ giới trẻ và tài năng trẻ trong văn học nước nhà.

Tags
Show More

Thy Việt

Admin Thy Việt, thành viên BQT diễn đàn văn học trực tuyến Vanhoctre.com Sở thích đọc sách, yêu văn học và viết lách.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Close